The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bình Yên Khi Ta Gặp Nhau

Bình Yên Khi Ta Gặp Nhau

Tác giả: Sói Xám Mọc Cánh

Ngày cập nhật: 04:08 22/12/2015

Lượt xem: 1341350

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1350 lượt.

ột nữ ngôi sao đang “hot”, cùng uống rượu. Tần Tống nhỏ nhất lại cầm micro, say túy lúy gào thét.
“Anh giúp tôi xin chữ ký Echo được không?”, An Tiểu Ly trù trù cả buổi tối, kéo vạt áo ‘cầm thú’, cầu xin tội nghiệp, cô nghĩ trong mấy Đại Boss thì Tần Tống có vẻ thân thiện hòa nhã nhất.
Tần Tống huýt sáo một tiếng, còn vỗ vỗ tay An Tiểu Ly, “Tự đi đi! Tôi mà đi thì anh Ba lại tưởng tôi lợi dụng thời cơ”.
“Tôi chỉ muốn tiếp cận ngôi sao thôi mà! Anh giúp tôi với… Tang Tang cũng rất thích cô ấy!”, Tiểu Ly nhanh nhẹn tìm ra điểm yếu của anh ta, ‘cầm thú’ nhướng mày, quả nhiên hí hửng ngoáy mông bỏ đi.
Echo thấy cậu Sáu Tần đích thân đến xin chữ ký thì cười không khép miệng được, nũng nịu hỏi ký ở đâu?
Dung Nham kề sát gương mặt xinh đẹp tựa cánh hoa đào của cô ta, tà ác thổi hơi bên tai cô nàng, “Ký lên áo lót của em cho cậu ta…”, Echo cười đến hoa cũng phải run rẩy, đấm Dung Nham, nũng nịu nói “Ghét quá”.
Tần Tống nổi da gà toàn thân, xách hai quyển sổ ký tên đến, nhét vào tay Tiểu Ly. An Tiểu Ly hứng chí, mắt lóe ngôi sao.
“Kiểu gì thế không biết…” Tần Tống bất mãn nhét micro vào tay cô, “Nào, hát chung với thiếu gia!”.
An Tiểu Ly tâm trạng vui vẻ, cười híp mắt đứng trước máy hát với Tần Tống, hai người xưa nay luôn bị kỳ thị bởi cá tính khác thường nay hợp tác với nhau, chọn một loạt những bài hát cực High, sóng vai nhau nhảy điệu thỏ.
“Á!”, Kỷ Nam ở gần đó kêu lên thảm thiết, ôm lấy tay nhảy chồm chồm lên. Trần Ngộ Bạch không biết đã nhìn đi đâu mà cắm thẳng cây đũa tre xuống bàn tay phải đang vịn vào bàn của cô.
Dung Nham quay sang, đặt tạm ly rượu lên bàn, đẩy Echo đang ngồi dán sát vào người anh, vội vội vàng vàng bước đến, cầm cổ tay đã đỏ lên của Kỷ Nam, hàng lông mày nhăn lại.
“Không sao đâu”, Kỷ Nam thấy sắc mặt anh Hai càng lúc càng nặng nề thì nhịn đau, cười “he he” mấy tiếng, “Tí thôi, không sao không sao, anh Ba, chúng ta tiếp tục chơi đi!”.
Trần Ngộ Bạch không đáp, anh ta lạnh lùng nhìn hai người đang bá vai bá cổ chơi đùa đằng kia, căn bản không nghe Kỷ Nam nói gì.
Kỷ Nam và Dung Nham nhìn theo hướng mắt anh, lập tức hiểu ra. Đã nói mà, Trần Ngộ Bạch hiếm khi dắt bạn gái đến tham gia bữa tiệc các anh em, nhất định là đã nhắm chuẩn rồi. Nhưng cậu Sáu đang ăn gan hùm hay sao?
An Tiểu Ly rống lên: “Nhiệt tình mùa hạ đánh động cơn lười nhác mùa xuân, ánh mặt trời chiếu sáng gia đình hạnh phúc…”, Tần Tống lại say sưa phụ họa “ye ye…” mấy tiếng.
“Mỗi một bài tình ca đều khơi dậy hồi ức, nhớ lại năm ấy em đã quen biết anh thế nào…”
“But here know”, Tần Tống dùng giọng nam hát câu này, rồi tiếp tục the thé, “Nỗi buồn mùa đông kết thúc sự cô đơn mùa thu, gió mơn man thổi nỗi nhớ cay đắng đến…”
An Tiểu Ly cũng đổi sang giọng nam giống Tần Tống, “I miss you ye…”
Hai người cứ anh hát tôi xướng, bài tình ca ngọt ngào trở nên diệu kỳ sinh động, ngay cả Cố Yên hờn dỗi cả buổi tối cũng hứng chí ngắm họ biểu diễn.
“Nghe anh nói này, tay nắm tay, cùng anh đi nhé, sống một cuộc sống ổn định, hôm qua đã không kịp, ngày mai sẽ tiếc nuối, hôm nay em lấy anh nhé…”
Hai người đang mải mê ca hát đứng quay lưng lại với mọi người, những vẻ mặt kỳ quặc khác nhau của mọi người trong phòng họ đều không nhìn thấy.
Cố Yên cười, đôi mắt cong cong, Lương Phi Phàm đứng cạnh cũng nhìn họ, xưa nay anh chỉ cần cô vui là được. Dung Nham và Kỷ Nam vừa nhìn biểu diễn vừa liếc trộm vẻ nặng nề ức chế phủ lên từng tầng từng lớp trên gương mặt ai đó, tưởng tượng ra kết cuộc bi thảm của cậu Sáu.
Còn lại ai đó đang ức chế trong lòng, nắm tay siết chặt, rồi từ từ thả lỏng. Cuối cùng, đưa ngón tay trỏ đẹp đẽ thon dài ra, tao nhã đẩy gọng kính lên, ánh mắt sắc lạnh sau cặp kính thoáng qua, khiến Kỷ Nam đứng cạnh lạnh người lùi lại ba bước.

Cuối cùng, quản lý bộ phẩn ẩm thực bước vào, cắt ngang màn biểu diễn ca hát kỳ cục trước bữa ăn.
Những món ăn ngon lành đẹp mắt lần lượt mang vào, bàn ăn dài trong chốc lát đã đầy ắp, Tần Tống và Tiểu Ly lúc nãy đã mài mòn sức lực bây giờ la hét hoan hô, buông micro xuống, chuyển sang biểu diễn tiết mục nhảy.
“Ngon không?”, Tiểu Ly cắn một miếng thịt không biết là thịt gì, nghe có người hỏi thì gật gù, “Ngon!”.
Là Cố Yên, đang hào hứng nhìn cô, “Tôi là Cố Yên, cô tên gì?”.
“Tôi là An Tiểu Ly”, cô cười híp mắt đưa tay ra, với qua bên kia bàn bắt tay Cố Yên. An Tiểu Ly từ nhỏ đã thân tiện dễ gần, huống hồ hiện giờ đối tượng là cục cưng của Đại Boss.
“Cô là bạn gái của Tần Tống à?”, Cố Yên cầm đĩa lên bắt đầu tìm thức ăn, vừa nói chuyện phiếm với Tiểu Ly.
“Không phải!”, An Tiểu Ly còn chưa há miệng ra thì một giọng nam lạnh lùng đã trả lời thay cô.
Là Trần Ngộ Bạch.
“Sắp phải rồi!”, Tiểu Ly tức tối hất tóc, tự cho mình là phóng khoáng kiêu ngạo mà trả miếng lại.
Cố Yên nhìn sắc mặt Trần Ngộ Bạch dần dần từ xanh chuyển thành đen mà sung sướng vô cùng, cô quay lại, ngoắc tay với Tần Tống đang ngồi ở sofa trò chuyện với Kỷ Nam, “Tần Tống, đến đây! Bạn gái cậu tìm cậu!”.
Tần Tống ngồi xa nên không nghe rõ, thấy Cố