pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mắt Trái

Mắt Trái

Tác giả: Đản Đản

Ngày cập nhật: 03:01 22/12/2015

Lượt xem: 1341886

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1886 lượt.

ày, có ba tỷ.
Sự muộn phiền trong lòng khiến anh lần đầu có suy nghĩ đó. Chỉ cần một phần sáu số này thôi, mọi vấn đề của công ty đã có thể giải quyết. Đứa con “Động Lực” của họ không cần phải tặng cho người ta, không phải bị mẹ ghẻ ngược đãi thê thảm.
Nhưng…
Nhắm nghiền mắt, trong phòng tắm vẳng đến tiếng nước chảy, nhớ đến cô gái ngốc nghếch đang tắm trong đó, đôi mắt lo lắng của anh chợt thoáng vẻ xót xa.
Anh không muốn cô thất vọng.
Bây giờ cuối cùng anh đã hiểu ra, tại sao cô vừa mở mắt ra, đã nói quên anh rồi.
Sự nghiệp của đàn ông, cũng giống như sắc đẹp của phụ nữ, đều là niềm kiêu ngạo, “vốn liếng” duy nhất của họ.
Dằn vặt, tranh đấu, băn khoăn chưa từng có.
Đúng lúc này, trên đầu giường, điện thoại di động của cô reo vang.
Anh liếc nhìn màn hình, hóa đá.
Tiết Khiêm Quân.
Không nghĩ nhiều, anh nhấc máy.
Như thế có được không?
Trong nhà tắm, Diệu Diệu nhìn mình với mái tóc dài đổ xuống, mặc bộ váy ngủ gợi cảm. Dưới váy, cơ thể nõn nà của cô tuy chưa bốc lửa như trước, nhưng cũng gọi là có đường cong, yêu kiều vô cùng.
Như thế, dụ dỗ một người đàn ông sẽ có thể khiến lửa dục bùng phát không?
Gần đây quá nhiều chuyện phiền muộn, cô biết anh ức chế, anh không vui, nên không biết cô có thể mang lại niềm vui cho anh không?
Cô cũng muốn tìm một khung cảnh đẹp, dù sao tối nay có thể sẽ là trải nghiệm đầu tiên trong đời cô. Nhưng Bạch Lập Nhân không biết lãng mạn, đã xem văn phòng là nhà rồi. Cô đành tìm cách thôi.
Chân cô vẫn chưa được linh hoạt lắm, vì thế lúc mở cửa nhà tắm, cô gắng gượng ưỡn ngực, bước chân phải uyển chuyển. Dè dặt di chuyển, cô cầu mong mọi chuyện trong đêm nay đều suôn sẻ và hoàn hảo.
Nhưng mới đến gần giường, cô đã nhìn thấy một gương mặt tái xanh. Trong tay Bạch Lập Nhân nắm chặt điện thoại của cô.
“Sao thế?”, cô sờ mặt anh, sững sờ. Sao mà lạnh thế này?
Anh ngước lên, đáy mắt như có lửa.
“Em định đi Hồng Kông với hắn?”
Anh không ngờ, cô vẫn liên lạc với Tiết hồ ly, thậm chí định đá anh đi, cao chạy xa bay với tên đó!
Cô bàng hoàng.
“Hắn gọi tới, nói đã giúp em làm xong thủ tục định cư ở nước thứ ba!”, Bạch Lập Nhân anh giờ đây thành ra thứ gì? Đúng là thằng khờ mà!
Tiết Khiêm Quân nhanh thế sao?
Diệu Diệu nhếch môi, định lên tiếng nhưng bị một cơn giận dữ cắt ngang: “Em nói với hắn ta, em thích anh là vì em bị hắn làm tổn thương, nên rất dễ dàng thích một người đàn ông khác, để an ủi trái tim mình?”, anh giận dữ chất vấn. Anh bị sỉ nhục!
Diệu Diệu ngớ người, “Em… em có nói thế…”
Sao lại thế, rõ ràng là chính cô nói, nhưng sao chuyển lời lại thì hoàn toàn khác hẳn?
Cô thừa nhận, cô dám thừa nhận!
Bạch Lập Nhân bỗng phát điên.
“Nên em nghĩ, kiểu di dời tình cảm này, bùng cháy rất nhanh, đồng thời cũng nguội lạnh rất nhanh?”, anh lạnh lẽo hỏi.
Cuối cùng cô đã hiểu có người nói gì với anh rồi, đàn ông ấy mà, không biết nên nói họ quá cao thâm, hay là ấu trĩ mới phải? Cô thở dài, “Em không nói thế.” Người khác nghĩ gì, cô không thể thay đổi, nhưng cô biết bản thân không thể “hạ nhiệt” với anh được.
“Em không nghĩ thế thì tại sao lại đi gặp hắn? Còn lừa anh là đi gặp trưởng phòng ngân hàng gì đó!” Anh thực sự không chịu nổi, kẻ khác muốn ngắm cô là anh chỉ muốn quật ngã bọn họ. Mà cô lại lén lút giấu anh đi tìm Tiết hồ ly!
“Em…”, cô lúng túng. Cô không thể nói với anh mục đích cô tìm Tiết Khiêm Quân, cô sợ làm tổn thương lòng tự trọng của anh.
“Không còn gì để nói chứ gì? Lúc ở bệnh viện, hai người ngày ngày gặp nhau, thế là em nhận ra anh chỉ là niềm an ủi nhất thời, bản thân không nên động lòng với anh, người em yêu nhất mãi mãi chỉ có hắn ta, nên hai người muốn tái hợp!”, anh phẫn nộ cắt ngang.
“Em…”, haizzz… không phải thế mà!
Lần đầu nhận ra sức tưởng tượng của đàn ông thực ra cũng rất phong phú! Bây giờ tình huống này, thực sự là quá rối loạn.
“Em thậm chí còn chưa từng nói câu em yêu anh với anh!”, anh gầm lên.
Trời ơi, thế mà cũng thành tội ư?
Câu này sến lắm! Anh muốn nghe?
Nói cho cùng, anh cứ nghĩ cô vì Tiết hồ ly mà từng tự tử, không hề có cảm giác an toàn, cô biết làm cách nào đây?
“Lúc em chủ động theo đuổi anh, chúng ta từng thỏa hiệp, phía B chủ động trước thì sau này dù xảy ra bất cứ chuyện gì cũng mãi mãi không có tư cách nói lời chia tay với bên A!”
Lúc đó, cô đã gật đầu! Cô mãi mãi không có tư cách đá anh trước!
“Sao anh ngang ngược thế hả, vô lý quá…”, Diệu Diệu bất lực thở dài.
Nói anh ngang ngược? Nói anh vô lý? Cũng không hỏi xem là ai gây ra chuyện này? Anh nhịn đủ rồi!
Cô mới thở dài được nửa chừng, một bóng đen đã ập xuống.
“Anh anh anh… muốn làm gì?”, Diệu Diệu nuốt nước bọt, nhìn người đàn ông trong đôi mắt đang có ngọn lửa cháy hừng hực, sợ hãi hỏi.
“Không làm gì cả”, môi anh lạnh băng trả lời cô, đúng lúc cô thở phào nhẹ nhõm, anh lại ném ra một câu, “Không làm gì cả, chỉ là muốn cưỡng bức thôi!” Trong sách chẳng đã nói, chỉ cần phụ nữ trao thân xác cho một người đàn ông thì sẽ tặng luôn cho họ linh hồn mình? Không