Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mắt Trái

Mắt Trái

Tác giả: Đản Đản

Ngày cập nhật: 03:01 22/12/2015

Lượt xem: 1341885

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1885 lượt.

được, anh nhất định phải “chiếm” cô trước, cô mới không suy nghĩ mãi về kẻ khác!
Cưỡng bức?
Đây… quá kích thích rồi chăng, cô sắp phun máu rồi!
Một nụ hôn không cảnh báo trước cứ thế ập xuống, tay anh bóp cằm cô, ép cô hé môi, rồi lưỡi anh ngang ngược luồn vào trong, điên cuồng mút lấy lưỡi cô, đoạt lấy hương thơm của cô, cảm nhận hơi ấm của nhau, sự tồn tại của nhau.
Trong tích tắc, cơ thể hai người đều căng cứng, lập tức nóng hực.
Này này này, đừng gấp gáp thế!
Bộ váy ngủ quyến rũ mà Diệu Diệu tỉ mỉ chọn lựa bị ai đó không thèm nhìn một cái, cứ thế kéo tuột, rơi xuống đất.
Anh bây giờ, thái độ muốn cướp đoạt cơ thể cô đúng là như ác bá.
Nhưng vì sao, cô vừa sợ hãi vừa mong chờ?
Á, khúc dạo đầu cũng không cần ư?
Cô mong chờ hé mở một mắt, sợ hãi nheo một mắt lại, dùng mắt trái len lén liếc nhìn nơi dục vọng đang căng tràn vô cùng của anh.
Ôi chao, cái thứ ấy… chắc cô sẽ đau chết mất thôi!
Nhưng… Mới chỉ trong tích tắc mà thôi, đôi mắt anh như phủ mây đen, cơ thể bỗng căng cứng, ngón tay lạnh băng như ngọc.
Còn cô, hơi thở cũng ngưng đọng.
Vì, cô tận mắt chứng kiến rồi.
Anh buông cô ra, lật người, nằm xuống giường, môi mím chặt.
“Bạn… bạn trai…”, cô kéo chăn lên che cơ thể trần trụi của mình, cũng lắp ba lắp bắp.
Ban nãy rõ ràng không khí cuồng nhiệt như thế, nhưng cái đó của anh nói “héo” là “héo” thật.
Ông trời, vì sao lúc quan trọng nhất, ông lại tạt nước lạnh?
Anh trầm tư hồi lâu, mãi sau, ánh mắt trống rỗng đến đáng sợ.
“Không… không sao mà, chúng ta lần sau có thể…”, cô ấp úng.
Nhưng…
“Bên B”, bỗng anh lên tiếng, dùng hai chữ cắt ngang lời an ủi của cô.
“A?”, cô ngơ ngẩn đáp.
“Bên B, được tự do”, lần này anh nói năm chữ.
Anh tuyên bố, cô được tự do.
Bình tĩnh lại, trái tim anh cũng sụp đổ.
Diệu Diệu đờ người.
“Em muốn chọn Tiết hồ ly, hay muốn chọn ai khác, đều là tự do của em”, anh ngồi dậy.
Ra quyết định này, anh đau đớn hơn ai hết.
Chịu khổ, chịu khổ, chịu khổ…
Làm sao anh nỡ để cô chịu khổ cùng anh? Món nợ nhiều như thế. Tiểu Vĩ nói hai chữ đó, thực ra nó giống như bùa chú, cứ bám chặt tim anh.
Hơn nữa… anh vẫn không được.
Đỗ San San sai rồi, ngay cả cơ thể cường tráng này cũng không thể cho cô. Nên, anh còn cản bước cô làm gì?
Anh xoay lưng lại với cô, tấm lưng lạnh lẽo có phần quyết đoán.
Con rồng mờ nhạt trên lưng anh, ánh sáng không biết phát ra từ đâu mà khiến mũi cô chợt cay cay.
“Đừng chia tay em, xin anh! Xin anh!”, cô ôm lấy anh từ phía sau, khóc to, “Bạch Lập Nhân, em yêu anh! Nếu anh cần nghe là câu này, em có thể nói một trăm lần, một ngàn lần!” Cô không muốn chia tay!
Đàn ông không giống phụ nữ, sẽ không dễ dàng thốt ra hai từ chia tay, nhưng chỉ cần họ nói thì chắc chắn là đã suy nghĩ kỹ rồi mới quyết định.
Đừng! Cô không thể thiếu anh!
Nghe ba chữ đó, anh cứng đờ, mặc cho cô ôm.
Biết rõ nên tàn nhẫn đẩy ra, nhưng vẫn bị ba chữ đó làm cho chấn động, chỉ có thể mặc cho nước mắt cô như cơn mưa lớn, thấm ướt bờ vai trần của anh.
Lát sau, trên vai có chút ngưa ngứa.
Cô đang hôn anh, dùng cách hôn ngọt ngào khiến người ta nghẹt thở nhẹ nhàng phủ những nụ hôn dày đặc trên vai anh.
Anh hóa đá.
Dần dần, người cô, và cả nụ hôn của cô, chậm rãi bò đến trước ngực anh.
Cảm giác đó, rất thơm, rất ngọt.
Cô phủ phục trên người anh, dùng đầu lưỡi mềm mại, ấm nóng, mang đến sự ve vuốt ướt át cho anh. Tất cả rồi sẽ khá hơn.
Anh đờ đẫn, nhìn cô chậm rãi hôn lên ngực anh, vuốt ve cơ bắp anh, cảm nhận nhịp tim mạnh mẽ như trống đập của anh.
Phương pháp dụ dỗ này quá nồng nhiệt, đẹp đẽ, vừa quyến rũ, lại có chút vụng về.
Đầu óc anh trống rỗng. Chỉ có thể tiếp tục đờ đẫn, nhìn cô đang cố gắng vỗ về, gợi cảm hứng cho anh.
Cô nhắm mắt, chuyên tâm, trông rất tình cảm, dịu dàng và yêu kiều.
Rất nhanh, dưới cơ thể thơm ngát của cô, vật nam tính vốn tự dưng “lạnh” đi của anh, bừng một cái, hùng dũng đứng dậy.
Hơi thở cô trở nên khó khăn, nhưng cô vẫn không dám mở mắt. Cô sợ mình một khi mở mắt sẽ không còn can đảm làm hành động này nữa.
Lửa, bùng cháy, lại nóng hực không thể kiềm chế trong người anh.
Cứ cháy nữa thì e sẽ thiêu trụi tòa nhà này mất.
Anh “hự” một tiếng, không chịu được nữa, gần như đẩy ngã cô một cách ngang ngược.
Lần này, anh vô cùng mạnh mẽ, xâm nhập cơ thể cô. Vị trí đã đúng, đã xé toang cơ thể cô, phá toang một thứ mỏng manh bên trong cô.
Vật phòng ngự nào đó hoàn toàn sụp đổ.
“Đau quá, Bạch Lập Nhân, đau quá!”, cơn đau này như bị ai xé rách thẳng tay, không phải giả tạo.
Cô cắn mạnh vào vai anh, nước mắt lã chã rơi xuống, khóc thành tiếng.
Anh đã ở bên trong cô.
Anh gần như không thể tin vào sự may mắn của mình.
Nhưng… sao lại đau? Anh rất lạ, chỉ là không nghĩ nhiều. Vì không biết ai từng nói, phụ nữ lâu quá không làm chuyện đó với đàn ông cũng sẽ đau như thế.
Bây giờ, cô đang bao bọc phần nam tính của anh, khắng khít tới độ khiến bất kỳ người đàn ông nào cũng sẽ sụp đổ. Anh giờ đây chỉ muốn ăn cô, không m


XtGem Forum catalog