Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nửa Vòng Tròn

Nửa Vòng Tròn

Tác giả: Hà Xử Thính Vũ

Ngày cập nhật: 04:03 22/12/2015

Lượt xem: 1341139

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1139 lượt.

cũng biết, là ai tung ra lời đồn đại.
Cô nghèo, cô xinh đẹp, cô trí tuệ, nhưng trong nhà lại có người có "chuyện xưa không tốt", một cô gái như vậy, đối với nam sinh còn dễ nói, còn nữ sinh thì....
Nếu lời đồn đại chỉ là chuyện nhảm, thì cô có thể coi như không thấy. Nhưng đủ loại chuyện đùa dai không ngừng xuất hiện trình diễn trên người cô, cuối cùng cô cũng cảm thấy chống đỡ thật mệt mỏi.
Cô nhớ được đó là một ngày rất lạnh từ khi bắt đầu mùa đông. Khi cô muốn đeo lại bao tay của mình, lại phát hiện sợi thêu đã bị thấm ướt nước bẩn.
Người thực hiện thông minh: nếu trực tiếp dùng tay ném xuống, khó có thể bảo đảm trên lưng không gánh tội danh ăn cắp.
Triều Lộ cười khổ một cái. Đi đến thùng rác trong góc trước phòng học, dùng tay hết lực vắt khô.
"Dùng cái này đi."
Cô nâng mắt lên nhìn, dù kiên cường thế nào, cũng không nhịn được đôi mắt dịu dàng trong suốt. Cô nhìn nhìn găng tay trắng noãn của đàn ông trong tay Phương Uẩn Châu, lắc lắc đầu. Đi trở về chỗ ngồi, lấy trong túi sách ra một quyển sách bài tập, xé hai trang, gói chiếc găng tay vào.
Ngày đó Phương Uẩn Châu vẫn đi theo cô ra khỏi cổng trường. Cô biết rõ, cũng không có cự tuyệt. Sau này nhớ lại, cô hẳn là cũng hi vọng cậu ta đi theo mình. Ra khỏi cổng trường được một lúc cậu ta không cùng đi nữa, cô nghĩ cậu ta đi rồi, sau lại rất nghe thấy tiếng Phương Uẩn Châu gọi cô:
"Đổng Triều Lộ!"
Cô vừa quay đầu lại, thấy cậu ta thở hổn hển đứng trước mặt mình, trong tay cầm một túi hạt dẻ rang đường.
"Mời cậu ăn." Nói xong liền cứng rắn kéo tay cô, đem túi giấy nhét vào trong tay cô.
Triều Lộ ngây ngốc nhận lấy. Nóng hổi, thơm ngào ngạt, cầm ở trong tay, thật thoải mái.
Trong lòng cô khẽ động: "Phương Uẩn Châu, đưa khăn tay của cậu cho tôi."
"A!" Cậu ta ngoan ngoãn lấy khăn tay ra.
"Nâng hai tay lên, đem khăn trải đều ở tay."
"Rồi."
Sao đó, cô đem nửa túi hạt dẻ đổ xuống khăn tay của cậu ta, nhanh chóng tóm lấy bốn góc của khăn tay lại.
Trong một khoảng thời gian rất dài, mỗi khi Triều Lộ tan học đi qua con phố kia, dường như có thể ngửi thấy mùi hạt dẻ ngọt ngào tràn ngập không khí, từ lòng bàn tay cho đến tim đều thấy ấm áp...
Tuy Triều Lộ không thích sa vào chuyện cũ, nhưng không thể không nhận đây là đoạn thời gian vui vẻ. Rất nhanh cô liền biết, Phương Uẩn Châu cũng giống cô đối với đoạn ký ức này vẫn còn thấy mới mẻ. Năm mới qua đi, công ty mới khai trương khu bán hàng mới ở ngoại ô, Triều Lộ cùng Phương Uẩn Châu cùng đến để cắt băng khánh thành và quan sát. Sau khi hoạt động kết thúc trên đường về công ty, anh ta bỗng dừng xe trước một cửa hàng nhỏ bên đường, tự mình xuống xe mua hai túi hạt dẻ rang đường. Sau khi lên xe, vì có tài xế Lưu ở đây, nên anh ta không thể hiện gì, đem một túi cho Lưu lái xe, một túi còn lại đưa cho Triều Lộ.
Tài xế Lưu không biết rõ nội tình, chỉ coi là một chút bồi dưỡng. Triều Lộ lại biết "điển cố khác" của hạt dẻ này.
Phương Uẩn Châu lấy khăn tay ra, tùy ý mở miệng nói một câu: "Triều Lộ, chia một ít hạt dẻ cho tôi, một lát tôi lại ăn."
Lòng cô không phải không có cảm xúc, nhưng cũng chỉ có thể bất động thanh sắc, yên lặng dốc túi hạt dẻ xuống.
Trong khăn tay đã đầy hạt dẻ. Tay Phương Uẩn Châu vẫn nâng như vậy, dường như đang chờ đợi cái gì.
Triều Lộ mím môi, buông túi giấy trong tay, yên lặng tóm lấy bốn góc khăn tay, dùng sức buộc lại.






Bước chân vang dội
Lại thêm một mùa xuân nữa qua, công ty Triều Lộ và nhiều xí nghiệp khác cùng tham dự một hoạt động công tích tên là "Nghe tiếng gió đi", mục đích là gom góp hảo tâm, quyên tặng máy trợ thính cho các em nhi đồng bị khiếm thính có hoàn cảnh khó khăn. Cái gọi là quyên tiền cũng không mới lạ, hoạt động này mới lạ ở chỗ, các đơn vị xí nghiệp không chỉ quyên tiền xong là xong việc, mà trước đó xác định là phải đi một hành trình dài đến 50 km, tổ đội đến công ty hoặc trường học báo danh, đi bộ tạo thành hoạt động "Bước chân vang dội". Xí nghiệp dĩ nhiên sẽ sớm điều động nội bộ cho mức quyên góp, nhưng mà cũng sẽ hứa hẹn, cuối cùng có bao nhiêu người đến đích, thì sẽ thêm vào một mức quyên góp tương ứng. Mặt khác, mỗi một cá nhân tham dự có thể ‘đánh cuộc’ với người khác thông qua bưu điện, hoặc Weibo, nếu đội viên đội "Bước chân vang dội" khiêu chiến thành công, người tham gia đánh cuộc theo quy tắc trước đó sẽ quyên góp số tiền ước định. Kể từ đó, liền khiến cho hoạt động tăng thêm tính thú vị cùng cảm giác muốn tham gia, cũng làm cho chuyến hoạt động công ích này khác với những chuyến công ích rơi lệ "bi tình" khác.
Là một xí nghiệp nổi tiếng vượt trội, công ty Triều Lộ hàng năm đều sẽ tham dự một ít hoạt động ích lợi của chính phủ hoặc nhiều tổ chức khác. Vừa thể hiện ý thức trách nhiệm của xí nghiệp đối với xã hội, thứ hai cũng tăng thêm "tiếng thơm" cho công ty, còn nữa, loại hoạt động này thường cần vận động người công ty tham gia, đối với đơn vị gắn kết trong công ty cũng có lợi ích. Công ty sớm đã bắt đầu tuyên tr