Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nương Tử Bán Thân

Nương Tử Bán Thân

Tác giả: Chanh Tinh

Ngày cập nhật: 03:02 22/12/2015

Lượt xem: 134713

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/713 lượt.

hân có kiên nhẫn như vậy chứ, rất tốt, đừng trách hắn giở trò tiểu nhân, dù thế nào đi nữa, hắn cho tới bây giờ chưa bao giờ có cái phong độ của người quân tử cả.
Cứng rắn buộc nàng ở bên cạnh hắn, vậy đơn giản nhất, chính là đem nàng trở thành người của hắn, để xem nàng còn chống chế thế nào.
Quay đầu lại, hắn đem cái miệng nhỏ nhắn vẫn đang líu ríu không ngừng, vững vàng che kín, dùng lưỡi khéo léo cạy mở hàm răng, hắn vội vàng chộp lấy ngọt ngào của nàng.
Cơ Nhi bị hôn say sưa, hồn nhiên không biết mình khi nào để người ta thả trên giường, rèm che khi nào lại để cho người kéo xuống.
Chỉ là sau đó không lâu, trong rèm đỏ truyền đến thanh âm hoang mang –
"Phách, làm sao ngươi cởi y phục người ta? Hiện tại ngươi muốn thoa thuốc cho ta sao? Thật không cần, ai. . . . . . Đợi chút, lưng của ta khó coi á! Ngươi đừng cởi. . . . . ."
"Câm miệng!"
Một tiếng thấp khiển trách, bên trong trừ thanh âm cởi y phục, lại an tĩnh rất nhiều.
Nhưng, không lâu, giọng nghi ngờ lại toát ra –
"Phách, làm sao ngươi giống như Cẩu Nhi khắp nơi liếm loạn vậy. . . . . . Ai nha! Không được á. . . . . . Phách. . . . . . Ngươi cũng không phải nam khách của Khinh Hồng Lâu mà. . . . . . Tại sao có thể như vậy sờ loạn. . . . . ."
"Đủ rồi. . . . . . Nữ nhân ngốc!"
Tiếng thở thô ráp, cộng thêm tiếng chửi rủa gián đoạn, không ngừng liên tục lặp lại.
Đêm đã khuya, gió thật lạnh, trong phòng xuân ý tràn đầy.






Đánh cái ngáp dài, Cơ Nhi thoải mái ưm một tiếng, xoay người lại, tiếp tục ôm gối chìm vào mộng đẹp.
Nàng làm một cái mộng thật thú vị đó! Trong giấc mơ, Cẩu Nhi vui vẻ chạy đuổi theo nàng, còn làm nàng té nhào vào trên mặt cỏ xanh mềm mại, không ngừng liếm mặt, liếm cổ nàng, sau đó đầu Cẩu Nhi đột nhiên biến thành khuôn mặt của Phách, vẫn đè trên người nàng tái diễn động tác của Cẩu Nhi.
Ha ha! Nếu để cho Phách biết giấc mơ của nàng biến hắn thành đầu người thân chó, chắc chắn sẽ tức giận rống bạt nóc nhà đó.
"Chuyện gì buồn cười như vậy?" Thanh âm ôn nhu ấm áp tiến gần về phía nàng, Cơ Nhi đột nhiên thức tỉnh.
Phách sẽ không dùng giọng điệu này nói chuyện với nàng đâu, chẳng lẽ nàng ôm ấp người khác rồi?
Cơ Nhi hoàn toàn không dám quay đầu nhìn hắn, chỉ có thể kéo mạnh cái chăn tới che lấp thân thể mình, ý định ngay cả hai gò má nóng rực của mình cũng giấu đi.
"Đừng tự kỷ như vậy chứ, cẩn thận không ngộp thở bây giờ!" Cả chăn trên giường đều bị nàng kéo hết, vậy hắn đắp cái gì?
Hắn kéo chăn ra, đem khuôn mặt nhỏ nhắn hồng rực của nàng nhô ra.
"Nữ nhân ngốc, từ giờ trở đi, bất kể ngươi phủ nhận thế nào đi nữa, ngươi cũng đã là nữ nhân của Phong Ly Phách ta, ngươi không có lựa chọn khác, nhất định phải đi theo ta trở về Ngạo Ưng Bảo nghe không." Ừ, cả đời, nghĩ tới thật là tốt đó.
Hắn mặc dù rất bá đạo nhưng cũng làm nàng không nhịn được vui vẻ, hắn là. . . . . . Không bỏ được nàng đi thôi!
Vừa nghĩ tới thì ra là hắn cùng bản thân đều có cảm giác giống nhau, khuôn mặt đỏ rực của nàng xuất hiện một nụ cười như hoa như ngọc sáng ngời.
Cố đè nén bản thân không được nhìn đến bộ dáng kiều mỵ của nàng lúc này, Phong Ly Phách nhanh chóng đứng dậy, đưa lưng về phía nàng nhặt lên y phục tán loạn đầy trên đất mặc vào, cất tiếng nói, “ Ngươi nghỉ ngơi một lát, ta đi sai người mang thức ăn tới, ăn xong chúng ta sẽ lên đường.”
"Lên đường? Không phải nói đợi thêm mấy ngày sao? Đúng rồi! Tỷ muội Khả Na đâu? Ngày hôm qua sao ta không nhìn thấy bọn họ?"
"Họ. . . . . ." Vừa định nói thêm gì đó, hắn dùng tốc độ sét đánh ngang tai ôm lấy Cơ Nhi dùng chăn bao chặt lấy nàng.
Ở chỗ này đồng thời, cửa phòng "Rầm" một tiếng, bị người ta đụng mở. . . . . .
Người tới lại là Khả Ái.
"Phách. . . . . ." Đã mặc quần áo tử tế, Cơ Nhi dùng hai ngón út lôi vạt áo Phong Ly Phách, kéo nhẹ .
"Không được, ta không đồng ý, ngươi tốt nhất từ bỏ ý niệm đó cho ta."
"Nhưng là, người ta hiện tại đã xảy ra chuyện, chúng ta giúp một chuyện. . . . . ."
"Giúp ai đều được, nàng liền miễn, lúc trước cũng là bởi vì ngươi nhúng tay vào quản chuyện không đâu của họ, mới rước lấy một đường phiền toái. Làm sao ngươi còn chưa học ngoan, có vài người, có vài việc, là bọn hắn tự tìm, đáng đời, căn bản không cần chúng ta trông nom.”
Cơ Nhi ngắm nhìn Khả Ái khóc đến mệt mỏi, bàn tay nhỏ bé ôm lấy khuôn mặt gầy yếu khiến cho lòng nàng tê tái, cái này bảo nàng làm sao bỏ mặc sống chết không quản đây?
"Phách, ngươi không muốn giúp nàng, sẽ không ai cứu được Khả Na rồi!"
Thì ra hôm qua, tỷ muội Khả Na trên đường rời đi, ngẫu nhiên gặp được “ toàn thân thê thảm” Hứa Thiện Hào, Khả Na cười nhạo hắn chật vật, nhếch nhác, khiến hắn không còn mặt mũi, Hứa Thiện Hào thẹn quá thành giận, hô đám hạ nhân cũng bị thương nặng bắt đi Khả Na, còn làm Khả Ái bị thương đang liều chết bảo vệ tỷ tỷ.
Khả Ái ở bên ngoài lưu lạc cả đêm, trời vừa sáng, mới xông về khách sạn tìm đến Cơ Nhi giúp một tay, khóc kể xong chuyện đã xảy ra liền mệt mỏi ngủ t


80s toys - Atari. I still have