XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bản Sắc Anh Hùng

Bản Sắc Anh Hùng

Tác giả: Kim Lưu

Ngày cập nhật: 22:40 17/12/2015

Lượt xem: 1341443

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1443 lượt.

n gián ấy cho ta.”
Nguyên một đám đồng loạt rút vũ khí từ sau lưng, tên cầm búa tên cầm đao, dậm chân đạp vào nóc những chiếc ôtô tung người mà nhảy đến chiếc xe khách. Hành khách trong xe phần đã bất tỉnh, phần còn đang nôn thốc nôn tháo, những người kịp nhìn thấy sự việc thì trợn mắt kinh hãi. Đám giang hồ kia mà chui được vào trong xe thì tất bị vạ lây. Cảnh tượng trong xe lập tức trở nên nhốn nháo, chen chúc nhau định tháo chạy. Nhưng càng cuống càng hỗn loạn, rốt cuộc cũng chỉ ngồi chết dí trên xe.
Võ Tài nheo mắt quan sát thì đã biết bọn người đeo kính đen kia toàn là những tay hảo thủ chứ không phải loại cướp đường bình thường, cứ theo cách nói của tên cầm đầu thì có vẻ chúng cần bắt ai đó trên xe. Vừa nghĩ tới đó nó bất giác quay lại nhìn người đàn ông bên cạnh. Vừa lúc nhìn thấy ông ta dùng một tay phát chưởng đánh bể cửa kính, tung chiếc va li đen ra ngoài rồi phóng mình ra theo.
Sự việc diễn ra chớp nhoáng. Đám người kia vừa vây lấy chiếc xe thì phát hiện mục tiêu đã thoát ra ngoài. Người đàn ông áo đen thân thủ đã nhanh, nhưng vẫn không chạy kịp, chớp máy đã bị mười mấy tên hảo thủ vây lại vào giữa. Ông ta đeo gấp chiếc vali lên lưng, ngưng thần quan sát cục diện. Võ Tài quan sát nét mặt ông ta ngưng trọng, như đang toan tính gì đấy, chắc đến tám phần là đang tính cách tháo chạy.
Tên cầm đầu mặc vest sang trọng từ trên nóc chiếc xe khách nhún người hai cái đã đứng đối diện với người mặc áo đen, vẻ mặt hết sức khinh bỉ nói:
“Ta xem ngươi còn trốn được tới khi nào, muốn sống thì mau giao hàng ra rồi theo ta về gặp bang chủ chịu tội. Người khoan hồng đại lượng, không chừng sẽ mở cho ngươi con đường sống.”
Người áo đen đứng giữa vòng vây vẫn hết sức bình tĩnh, dáng vẻ đường đường, không có chút khiếp sợ, chỉ nhếch mép cười khinh khỉnh nói: “Đây cũng không phải lần đầu tiên ta bị mấy tên culi bọn mày vây bắt, nên tốt nhất là đừng rườm lời. Hàng ở đây, giỏi thì đến mà lấy.”
Nói rồi ông ta ngoặc tay ra sau rút phăng hai thanh kiếm sáng lóa đã giấu sẵn hai bên vali ra thủ thế.
Tên đeo kiếng sắc mặt lập tức sa sầm, lui về sau ba bước phất tay ra lệnh: “Phanh thây nó ra cho ta.”
Bốn tên đàn em, hai tên cầm đao, một tên cầm búa, một tên cầm côn lập tức múa tít vũ khí chia thành bốn hướng xông vào giáp công người áo đen. Số còn lại cũng lăm lăm vũ khí, sẵn sàng ứng chiến.
Người áo đen múa song kiếm, tung người lên không xoay hai vòng đồng loạt đón lấy bốn mũi công, kiếm khí sáng lóa, kiếm thanh oong oong, sau ba chiêu đã đẩy lui được kẻ địch.
Bốn tên này vừa thối lui, bốn tên khác từ phía sau liền nhào lên tiếp chiến, kẻ từ trên bổ xuống, kẻ từ dưới đánh lên, hai tên còn lại từ trái phải đánh tới, khí thế thập phần hung hãn, nhất định ép người áo đen vào tử lộ. Lần này người áo đen phải xoay chuyển qua lại tới năm chiêu. Hắn tung người lên không, đôi song kiếm hoa lên như quạt máy mới gạt được thế công của kẻ địch. Vừa tiếp đất chân hắn đã có phần hơi loạng choạng, rõ ràng đám người tập kích kia võ công rất khá.
Chưa kịp lấy lại thăng bằng thì bốn tên còn lại cũng ra chiêu đồng loạt xông tới, bức người áo đen phải lui liền ba bước mới xuất được kiếm chống đỡ. Lần này thì thật sự vất vả, hắn ra liền bảy chiêu vẫn không giành lại được cục diện, có vẻ những tên càng về sau võ công càng cao.
Đám người tập kích dường như tỏ ra sốt ruột, chưa đợi bốn tên kia đánh xong thì bốn tên lúc đầu liền nhảy vào vây công. Bọn này tuy đông nhưng không loạn, các chiêu thức tiến thủ phối hợp rất nhịp nhàng, tám người như một, thế trận dạt dào không ngớt. Người áo đen kia tuy lợi hại, nhưng nhanh chóng rơi vào thế hạ phong, trên người đã bị đả thương mấy chỗ, máu tuôn xối xả, chỉ e chẳng bao lâu nữa sẽ gục tại trận.
Những người trong chiếc xe khách đều trố mắt quan chiến, không khỏi thấy thú vị. Giang hồ chém nhau từ trước tới giờ vốn là một đề tài rất thu hút, huống chi còn diễn ra ngay trước mắt. Lại thêm toàn cao thủ đánh nhau, cảnh tượng thật tưởng chỉ có trong phim mà thôi.
Võ Tài quan sát một chập, thầm biết người áo đen kia không thể nào đương cự nổi nữa, chỉ trong giây lát nữa ắt sẽ tử trận. Cái vali đeo trên lưng hắn kia chắc chắn sẽ bị tên mặc vet thâu tóm. Trong lòng Võ Tài bỗng trào lên cảm giác muốn xông ra ứng cứu, cũng may thằng Điệp ngồi bên cạnh ý tứ tinh tế, đã kịp đưa tay đặt lên vai nó, lắc lắc đầu tỏ ý bảo đừng xen vào chuyện thiên hạ.
Trận đánh phía trước bỗng nhiên sinh biến cố bất ngờ. Chiếc vali người mặc áo đen đeo trên lưng bỗng bật mở, mấy mũi ám tiễn nhỏ bị kích động phóng ra vút vút. Mấy tên kia đang máu đánh không hề để ý, hai tên liền dính phải độc thủ gục ngay tại chỗ, không rõ sống chết. Những kẻ còn lại liền định thần thì lại thấy thêm chục mũi tên nữa đồng loạt phóng ra, nhưng lần này chúng đã có sự đề phòng nên đều gạt đỡ được hết. Chúng toan quay đầu lại hạ sát người kia thì chỉ thấy trong vali phun ra một tràng khói trắng mù mịt, dày đặc. Làn khói nhanh chóng tỏa ra xung quanh, cộng thêm với sương mù buổi sáng che khuất tầm nh