Snack's 1967

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bản Sắc Anh Hùng

Bản Sắc Anh Hùng

Tác giả: Kim Lưu

Ngày cập nhật: 22:40 17/12/2015

Lượt xem: 1341445

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1445 lượt.

ìn trong chu vi tới cả chục mét. Chẳng biết tên nào lo lắng vội la toáng lên: “Cẩn thận có độc!”
Võ Tài ngồi trong xe thấy thủ đoạn ra tay của người áo đen quả nhiên xuất thần, rõ ràng là đã toan tính đường tháo lui từ trước. Lại thấy từ trong đám khói trắng hỗn độn một bóng đen phi nhanh ra ngoài, không ai khác chính là người áo đen đó. Hắn ta chạy vội trở lại chiếc xe khách, chớp mắt đã lại lao đến chỗ cửa sổ bị hắn đập vỡ khi nãy, thò tay vào trong lôi ra dưới ghế một vật gì đó đen đen vuông vuông, thoáng thấy là một chiếc hộp bằng gỗ. Người áo đen đút vội cái thứ đó vào người rồi lẩn nhanh vào vườn cây rậm rạp bên đường, thoáng cái đã mất tăm mất dạng. Sự việc diễn ra nhanh chóng, bọn người kia đến lúc lập lại được trật tự thì bóng dáng người áo đen chỉ còn là những lay động mờ mịt trong khu vườn. Bọn chúng vội vã tri hô đuổi theo.
Chẳng bao lâu sau thì con đường đã trở lại vắng vẻ bình thường như chưa hề có gì xảy ra, ngoài vết máu loang lổ để lại trên đường. Người tài xế nãy giờ còn mải xem đánh nhau cũng vội quay xe chạy tấp vào lề đường, đoạn đường này vắng vẻ, lại đương lúc sáng sớm nên nãy giờ cũng không có chiếc xe to nào chạy qua. Chỉ có mấy người dân đi xe máy lúc ấy cũng kinh sợ mà đứng từ xa không dám lại gần sợ chuốc lấy họa. Mãi sau khi cuộc đấu kết thúc, họ đứng bàn luận một lúc rồi mới từ từ giải tán hết. Sự việc kinh động tới cả chính quyền. Nửa giờ sau thì thấy công an lũ lượt kéo đến khám xét hiện trường, thu hồi tang vật, lấy lời khai, đưa những người bị thương trên xe đi cứu chữa. Loay hoay đến lúc mặt trời lên cao như con sào mới xong, chiếc xe khách lại tiếp tục lăn bánh xuống thành phố.

Sài Gòn, thành phố của những ước mơ, mỗi năm lại thêm chật chội, người xe ngày đêm chen chúc đi lại ngợp đường như ngày hội. Trời nắng thì khói bụi mịt mù, trời mưa thì nước dâng lênh láng. Gần mười triệu con người từ thập phương thiên hạ tập trung về đây kiếm sống giữa thời buổi kinh tế khó khăn. Dân tình vì đó ngày một phức tạp, thế sự mỗi lúc một thêm nhiễu nhương. Bọn Võ Tài xuống tới nơi thì trời đã ngả chiều. Ba đứa ở cả trong nhà người dì của thằng Điệp.

Đó là một căn nhà nhỏ một lầu nằm lọt thỏm trong một con hẻm chật chội, nhà cửa san sát. Ở thành phố này, có được một căn nhà là niềm mong ước và mục tiêu phấn đấu của không biết bao nhiêu người. Nhà không đông người, nhưng vì diện tích eo hẹp nên ba đứa chỉ được phân cho một căn phòng nhỏ trên gác, vừa đủ nằm và kê một ít đồ đạc, có thể ở tạm một thời gian. Cũng may đương lúc mùa mưa nên không khí tương đối dễ chịu, không ngột ngạt và nóng bức kinh khủng như mùa nắng. Nhưng đối với Võ Tài mà nói, cứ như ở quê thì đất đai rộng rãi phòng ốc thoáng mát, tha hồ tung hoành, giờ ở trong một không gian chật hẹp vậy thì cũng không khỏi cảm thấy có chút khó chịu và gò bó. Nhưng vốn là người học võ,một chút cảm giác ngượng ngập ban đầu ấy cũng nhanh chóng biến mất, chỉ sau hai ngày là đã thích nghi được với cuộc sống mới.
Gia đình dì của thằng Điệp cũng hết sức thân thiện và thoải mái, thêm người ở trong nhà trái lại còn cảm thấy đông vui náo nhiệt chứ không hề phiền toái. Nhất là thằng nhóc con trai duy nhất mới lên năm tuổi, trong nhà bỗng dưng có thêm mấy người để chơi thì cực kỳ thích thú, suốt ngày hết đeo thằng Long lại nhảy qua Võ Tài, tha hồ quậy phá.Lại thêm chồng của dì thằng Điệp là người mê đàn hát, rất hợp gu với đứa cháu vợ, thế nên tối đến cơm nước xong xuôi là cả nhà lại ra hè ngồi hóng mát, chuyện trò râm ran. Mấy ngày đầu ở Sài Gòn cũng êm ả, thuận lợi. Võ Tài cũng nhanh chóng quên biến cố lạ lùng xảy ra trên chiếc xe khách.

Còn một tuần nữa mới đến ngày nhập học, bọn Võ Tài tranh thủ mấy ngày rảnh rỗi mượn chiếc xe wave còn thừa trong nhà đi kiếm phòng trọ, cũng là tranh thủ dạo phố cho biết đường biết xá. Lại nói thời buổi ngày nay internet đã trở nên quá phổ biến và đắc dụng. Thiên hạ cần gì thì chỉ lên mạng lục lọi một lúc tất sẽ kiếm được thông tin. Người ta nói chuyện với nhau cũng qua mạng, muốn chơi gì cũng lên mạng, nghe nhạc, xem film, đọc báo cũng mạng tuốt. Đặc biệt từ lúc bùng nổ phong trào facebook thì thôi rồi, già trẻ lớn bé tối ngày đều online tìm vui, kẻ có máy tính thì dùng máy tính, người có điện thoại thì dùng điện thoại, gặp nhau thì toàn hỏi face của chú là gì, nick của bác là chi. Kể ra hay thì cũng có cái hay, nhưng cái dở thì cũng không ít. Người ta có gì hay ho, thú vị cũng đem up tuốt lên mạng cho thiên hạ chiêm ngưỡng. Hằn học tức tối điều gì cũng lại lên mạng chửi bới dọa nạt cho bàn dân nghe. Rồi lọc lừa, dối trá nhan nhản. Tất cả tạo nên một cộng đồng mạng nhốn nháo không kém gì đời thật.

Bọn Võ Tài giờ kiếm phòng trọ đươngnhiên cũng lên mạng tìm. Thằng Long lại là con mọt máy tính, đặc biệt ưu thích với cái lĩnh vực công nghệ thông tin này nên ngay từ hồi mới lên lớp 11 đã ki cóp dành dụm, đến gần cuối năm mười hai cũng mua được một cái laptop, mà theo quảng cáo của nó thì là cấu hình cực đỉnh, chơi game cực mướt, bọn làm đồ họa thì thấy lại càng phải mê tít. Từ