
Trường học của các huyền thoại
Tác giả: Sidney Sheldon
Ngày cập nhật: 22:49 17/12/2015
Lượt xem: 1341830
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1830 lượt.
y.Niza là một khách sạn loại vừa nằm ở một góc quảng trường Juan de Oiezabal nhộn nhịp, cuối đường San Martin. Đó là một tòa nhà màu trắng với những ô cửa chớp nâu, trên đỉnh gắn một biển hiệu lớn. Phần sau của khách sạn chạy dài xuống bờ cát.Khi xe dừng trước cửa khách sạn, cả nhóm theo Jaime đi vào hành lang.Chủ khách sạn Largo Cortez chạy ra đón họ. Ông có vóc người vạm vỡ, nhưng chỉ còn một cánh tay, kết quả của một chiến công mạo hiểm, dáng đi tập tễnh cứ như bị mất thăng bằng.– Chào! - Ông hân hoan kêu lên. - Tôi đợi anh một tuần rồi.Jaime nhún vai:– Chào ông bạn! Bọn tớ chậm mất mấy ngày.Largo Cortez cười nói:– Tôi biết. Báo chí chẳng còn đăng một chuyện gì khác.- Ông quay sang Megan và Graclela. - Mợi người đều hoan nghênh các sơ. Tôi chuẩn bị phòng riêng cho các sơ rồi.– Bọn tôi sẽ ở đây qua đêm. Tới sáng sẽ vượt biên giới sang Pháp. Tôi muốn có một người dẫn đường thông thạo, có thể Cabrera hoặc ông Jose Cebrian.– Tôi sẽ thu xếp, - người chủ khách sạn quả quyết với Jaime. - Có sáu người tất cả phải không – Năm! - Jaime liếc sang Amparo.Cô ta quay đi chỗ khác.– Tôi đề nghị không ai đăng ký tên ở đây. – Cortez nói. - Những gì cảnh sát không biết thì chẳng hại gì đến chúng. Ồ, sao tôi lại không đưa các bạn về phòng, nơi các bạn có thể lấy lại sức lực cho mình? Sau Đó chúng ta sẽ có một bữa tiệc thịnh soạn.– Amparo và tôi sẽ xuống quầy giải khát uống chút gì đó Jaime nói, - rồi sẽ lên sau.Largo Cortez gật đầu:– Như ý anh, Jaime!Megan nhìn Jaime bối rối. Cô tự hỏi Jaime sẽ làm gì Amparo. Anh ta sẽ tàn nhẫn ...? Cô không chịu nổi dù chỉ nghĩ đến việc đó.Amparo cũng đang tự hỏi mình - nhưng sự kiêu hãnh đã ngăn cô ta lại. Jaime dẫn cô tới cuối phòng giải khát và chọn một bàn ở trong góc.Khi người hầu bàn tới, Jaime nói:– Xin cho một ly rượu vang.Một thôi sao?– Một.Amparo thấy Jaime lấy ra một gói nhỏ và mở nó ra. Bên trong là một thứ bột mịn.– Jaime! - Giọng Amparo đầy tuyệt vọng. - Xin hãy nghe em. Hãy hiểu vì sao em lại làm những việc em đã làm. Anh đang xé nhỏ đất nước này. Sự nghiệp của anh là vô vọng. Anh phải dừng ngay sự điên rồ này lại.Người hầu bàn trở lại và đặt ly rượu lên bàn. Khi anh ta vừa bước đi, Jaime cẩn thận đổ gói bột vào ly rượu và khuấy lên. Anh đẩy ly rượu tới trước mặt Ampao.– Uống đi!– Không!– Không phải ai trong chúng ta cũng có đặc quyền được chọn cái chết. - Jaime nói khẽ. - Cách này sẽ nhanh và không đau đớn. Nếu tôi trao cô cho đồng bào tôi tôi sẽ không hứa với cô một sự lựa chọn nào.– Jaime! Đã một thời em yêu anh. Anh phải tin em, xin anh ...– Uống đi! - Giọng anh cứng rắn.Amparo nhìn anh một lúc lâu, rồi nhấc ly rượu lên.– Ta sẽ uống vì cái chết của mi.Anh nhìn Amparo đặt ly rượu lên môi và tợp hết một hơi. Cô rùng mình.– Bây giờ thì làm sao?– Tôi sẽ đưa cô lên gác. Tôi sẽ đặt cô vào giường và cô sẽ ngủ Mắt Amparo đầy lệ:– Anh là thằng ngốc. - Cô thì thầm. - Jaime. Em đang chết đây, và em nói với anh là em đã yêu anh biết ... - câu nói bị nhíu lại.Jaime đứng dậy và đỡ Amparo đứng lên. Cô ta lảo đảo. Căn phòng như đang rung chuyển.– Jaime ...Anh đưa cô ra khỏi quầy giải khát tới hành lang, cố giữ cô đứng thẳng.Largo Cortez đang cầm chìa khóa đợi sẵn.– Tôi sẽ đưa cô ta lên phòng. - Jaime nói. - Đừng để ai quấy rầy cô ta.– Phải.Cortez nhìn Jaime xốc nách Amparo lên thang gác.Megan thấy lạ lùng biết bao khi ở một mình trong một phòng khách sạn tại một thành phố bên bờ biển. San Sebastian đông nghịt những người nghỉ mát, những cặp tình nhân, những đôi uyên ương tới hưởng trăng mật ở hàng trăm phòng khách sạn khác. Đột nhiên Megan muốn có Jaime bên cô và tự hỏi sẽ ra sao nếu anh làm tình với cô. Những cảm giác cô đã nếm trải suốt bao ngày qua ồ ạt ùa về trong một dòng cảm xúc kỳ lạ, mạnh mẽ.Nhưng Jaime đã làm gì với Amparo? Liệu anh ấy có ... Không, anh ấy chẳng bao giờ làm như thế. Hay anh ấy làm thật? Mình muốn có anh ấy, cô nghĩ Ôi, lạy Chúa cái gì sẽ đến với con. Con phải làm gì?Ricardo vừa mặc quần áo, vừa huýt sáo, tâm trạng hết sức vui vẻ. Ta sẽ là con người may mắn nhất thế giới, anh nghĩ Ta sẽ làm cưới ở Pháp. Qua biên giới tới Bayonne sẽ có một nhà thờ rất đẹp. Ngày mai ...Tại phòng mình, Graciela đang đắm chìm trong bể nước ấm, hướng toàn bộ suy nghĩ về Ricardo. Cô mỉm cười một mình và nghĩ, Mình sẽ làm cho anh ấy thật hạnh phúc. Cảm tạ Người, Chúa tôi!Felix Carpio thì lại đang nghĩ tới Jaime và Megan. Đến người mù cũng có thể nhìn thấy luồng điện giữa hai người. Nó sẽ mang đến điều rủi. Nữ tu là thuộc về Chúa. Ricarđo quyến rũ sơ Graciela bỏ tu viện cũng đã rủi rồi. Jaime thì luôn là người táo bạo, liều lĩnh. Anh sẽ làm gì lần này?Năm người gặp nhau trong bữa tối tại phòng ăn của khách sạn. Không ai nhắc đến Amparo.Nhìn Jaime, Megan đột nhiên thấy xấu hổ, dường như anh đã đọc được mọi ý nghĩ trong cô.Mình không nên hỏi thì hơn, cô quả quyết. Anh ấy không bao giờ làm điều gì độc ác.Quả là Largo Cortez đã không thổi phồng về bữa tối bữa ăn bắt đầu bằng món Gazpacho - một món súp đặc, nguội nấu từ khoai, dưa chuột và bánh mì nhúng ướt - tiếp theo, là món sa-lát gồm nhữ