
KHI........TIỂU THƯ VÀ HOÀNG TỬ ĐI HỌC
Tác giả: Quỷ Cổ Nữ
Ngày cập nhật: 22:44 17/12/2015
Lượt xem: 1342075
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2075 lượt.
ấy của tao. Mày nghe đây: nếu không chịu hợp tác, tao sẽ làm theonhân vật chính trong đó – một kẻ biến dạng điên khùng – ta sẽ lần lượt chặt cácngón tay rồi đến các ngón chân, sau đó chặt cổ tay cổ chân mày…”
Na Lan lắc đầu, thở dài: “Lẽ ra anh nên sớm đến gặp tôi đểtrò chuyện, thổ lộ tâm tư của mình mới phải.”
Phương Văn Đông hét lên: “Muộn rồi!” Nòng súng chĩa vào bànchân trần của Na Lan, sẵn sàng bắn bất cứ lúc nào.
Na Lan gật đầu: “Muộn rồi!”.
Nét hoang dại của con thú lại hiện lên trong mắt Tần Hoài.Na Lan vội níu anh lại. Anh nói: “Được, mày thừa nhận là được. Bây giờ tao chỉcần mày trả lời một câu, sau đó tao sẽ báo công an về chuyện này ngay, taokhông cần tra tấn gì hết. Có phải mày giết Diệc Tuệ không?”
Nghiêm Đào giật mình, biến sắc lắc đầu: “Không… bọn tôichẳng có cớ gì để phải giết vợ anh.”
Tần Hoài vùng ra khỏi tay Na Lan, cúi xuống khẽ nói với hắn:“Thế thì mày giải thích xem, tại sao chẳng bao lâu sau vụ án năm xác chết thìDiệc Tuệ lại bị hại? Tao phải làm gì thì mày mới chịu khai thật?” Chân anh dẫmlên “chỗ hiểm” dưới bụng hắn.
Nghiêm Đào bắt đầu vã mồ hôi hột, mồm miệng cứng khô, độngđậy. Hắn nói: “Ngoài chi tiết thời gian sát nhau, anh có chứng cứ gì không? Tôikhông làm chuyện đó, tôi thề!”.
“Nhưng mày biết ai giết? Nói đi, ai?” Trực giác của Tần Hoàikhông nhầm. Không hiểu sao Na Lan cũng cảm thấy tên Nghiêm Đào này đang chegiấu chuyện gì đó.
Nghiêm Đào ra sức lắc đầu: “Tôi thật sư không biết!”
Tần Hoài nói: “Không biết? Thế thì mày nói xem tại sao vụ ánnăm xác chết mới xảy ra ít hôm, Diệc Tuệ vẫn đang khỏe mạnh, thì nhà chúng taoở ven hồ lại bị bọn mày lục soát?”.
“Hai đứa con gái kia báo công an rằng chúng ngồi trong cănnhà nát của anh nhìn thấy năm người đi thuyền, thì chúng tôi đâu thể yên tâm vềanh, về căn nhà đó?”
“Nhưng tại sao, với Diệc Tuệ, bọn mày lại…”
“Tôi không làm gì hết!”
Có lẽ vì mặt hắn lấm lét, mồm ngắc ngứ khô cứng, nên Na Lanvẫn cảm thấy hắn đang cố giấu một bí mật gì đó, cô cũng ngồi xổm xuống hỏi:“Nếu anh không hại Diệc Tuệ thì anh hà tất phải che giấu cho kẻ khác? Anh nhìnngười ta đi?” Cô chỉ vào Tần Hoài như đang sắp nổ tung. “Sao anh phải tự chuốcthêm tai họa cho mình?”
Chân Tần Hoài giẫm mạnh hơn, Nghiêm Đào kêu lên: “Thôi được,tôi xin nói”.
“Sau khi năm cái xác nổi lên, đúng là có một quãng thời gianbọn tôi theo dõi căn nhà ấy của anh, có lẻn vào lục soát. Nhất là vì nghe nóianh viết tiểu thuyết ly kỳ, nên bọn tôi sợ anh sẽ đặc biệt chú ý đến vụ ấy.Theo dõi vài ngày không phát hiện ra điều gì, bọn tôi chuẩn bị rút, thì một hômthấy một gã thấp nhỏ gầy còm, lấm lét đi vào nhà anh rồi nhét vào khe cửa mộtcái phong bì. Vì rất lo thằng cha ấy có liên quan đến chuyện của bọn tôi, nênbọn tôi phải làm hai việc: một là bóc lá thư ấy ra xem, hai là theo dõi hắn.Bọn tôi cạy khóa nhà vợ chồng anh, thấy rất văn hoa, chữ viết rõ ràng, giảithích gì đó về quan hệ cha – con gái, hẹn gặp mặt ở khách sạn Phong Thành –Giang Kinh, sẽ cử chiếc xe hòm màu trắng đến đón cô ấy, vì nhà anh không kề mặtđường, xe không vào được, nên 9 giờ tối cô ấy cứ ra chờ ở ngã ba đường Hồ TamCông – Long Thanh, rồi đi. Thư còn viết, biết rằng Tần Hoài có tính tự trọngcao, nên không cần gặp cũng được. Sau đó bọn tôi nhét thư vào phong bì như cũ,để vợ anh đọc. Thằng cha ấy ở khách sạn Nam Hồ, gần bờ hồ, bọn tôi bám theo hắnđến tận phòng khách sạn, thấy trong phòng có hai người.”
“Hai người?” Na Lan không rõ có thể tin lời gã Nghiêm Đàođược mấy phần.
“Là hắn và một phụ nữ, trông biết ngay là gái điếm. Lúc trờisắp tối, hắn ra khỏi phòng, bọn tôi bám theo, thấy hắn mở cửa một phòng khác.Bọn tôi càng tò mò, tiếp tục quan sát. Một lúc sau hắn trở ra, bọn tôi liềnxông đến. Hắn rất chuyên nghiệp, nếu bọn tôi không động người thì hắn đã chạymất. Chúng tôi khống chế hắn, nện cho một chập, rồi mới biết hắn là một sátthủ. Nhưng hắn chẳng liên quan gì đến bọn tôi cả, có người sai hắn đến để chiarẽ vợ chồng Tần Hoài, thế thôi.”
“Anh đang bịa chuyện?” Na Lan hỏi.
“Không! Những gì tôi đang nói là sự thật. Sau này bọn tôimới biết hắn tên là Tăng Chúc Vĩ, cũng có chút tiếng tăm trên giang hồ. Hắn nóicó người chi tiền, bảo hắn đưa bức thư đó dụ Quảng Diệc Tuệ ra, sau đó hắn vàcon điếm kia sẽ vào căn nhà nát của Tần Hoài, đánh thuốc mê Tần Hoài, rồi sẽcho con điếm ấy chụp ảnh làm tình với Tần Hoài. Cho nên thực chất là Diệc Tuệbị lừa ra ngoài chờ đợi vô ích, tất nhiên chẳng có xe nào đến đón cô ta cả.Trong khoảng nửa giờ hoặc một giờ sau đó, bọn họ thừa sức khiến Tần Hoài mê manrồi chụp ảnh khỏa thân gì đó. Kế hoạch của họ là vài tháng sau sẽ gửi những ảnhấy cho Diệc Tuệ. Tần Hoài sẽ khó mà cãi được, và ít ra là tình cảm vợ chồng sẽrạn nứt.”
Diệc Tuệ và Tần Hoài có trục trặc thì ai sẽ được lợi? Nhà họĐặng hay nhà họ Quảng?
“Ai đang ở trong phòng khách sạn thứ hai?”
”Trong phòng ấy có một nam giới nằm vật xuống sàn bất tỉnh.Tăng Chúc Vĩ nói hắn cũng không rõ, chỉ biết rằng hình như