Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đại Nam Di Truyện – Tác Giả Phan Cuồng

Đại Nam Di Truyện – Tác Giả Phan Cuồng

Tác giả: Đang cập nhật

Ngày cập nhật: 00:18 17/12/2015

Lượt xem: 1341862

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1862 lượt.

người. Những cái gai này còn giống như chiếc lược chải lông cho mượt mà. Những con mèo hay con hổ thường liếm láp cho nhau để bày tỏ tình yêu thương, em của Ngọc cũng thế, nào ngờ lớp gai mới hình thành này quá sắc nhọn nên đã gây thương tích cho Ngọc.

Con vật dường như không ngờ mình vừa gây thương tích cho chị mình, xem ra ân hận lắm. Trong cái hình hài của thú ấy, cái dáng vẻ của một người hối lỗi ẩn hiện đâu đó, mặc dù Quyết không thể nhìn thấy rõ ràng nhưng cảm nhận rất mạnh mẽ. Đột nhiên, Quyết biết một điều:

Khi có máu, người hóa hổ trở nên cực kỳ hung hãn!

Lúc này, máu trên lưng Ngọc càng lúc càng nhiều, chẳng mấy chốc đã thấm ướt tấm áo. Con vật to lớn bên cạnh Ngọc lúc này đột nhiên rung lên bần bật. Từ trong miệng con thú, tiếng gầm gừ phát ra, tiếng động này, nhỏ nhưng dài mà lại liên tục, nó giống như tiếng của một con chó gầm gừ lúc sắp sửa cắn ai đó. Ánh mắt con thú thật đáng sợ, đó chính là ánh mắt mà Quyết đã nhìn thấy khi chỉ cách nó có một cánh tay ngày hôm qua.

Rõ ràng rằng tính mạng của cả hai người đều đang bị nguy hiểm. Ngọc cũng có cảm giác như thế nhưng trong lòng vẫn có một niềm tin rằng em mình sẽ không làm hại đến mình. Nhưng Quyết thì khác, hôm qua hắn đã được thấy cái hung tợn của con vật này, thành ra ý thức đề phòng rất cao. Hắn biết, chỉ trong chốc lát con thú kia sẽ chồm lên mà cắn xé cho thỏa thú tính.

Muốn biết mọi chuyện diễn biến ra sao, xin xem hồi sau sẽ rõ.

[1'> Một loại ma bị hổ ăn thịt, hồn không siêu thoát được cho đến khi tìm được người khác cho hổ ăn thịt thế mạng cho mình.



Hồi thứ chín: ĐẠO MỘ

Lại nói chuyện Quyết và Ngọc đang ở trong căn phòng với người đang hóa thú. Mùi máu tanh làm thú tính trong người em trai Ngọc trỗi dậy. Lúc này, Quyết thấy sự tính nguy cấp lắm, mà vẫn chưa thấy Ngọc có phản ứng gì, hắn bèn liều mình lao tới, đẩy mạnh con thú ra xa. Mặc dù thân thể còn yếu ớt nhưng cú đẩy này là cú đẩy sinh tử nên Quyết dùng toàn lực đẩy mạnh ra, lại thêm cả đà lao vào nên con thú bị bật văng ra xa, va vào giường nghe rầm một tiếng. Nhân cơ hội lúc con thú chưa kịp chồm dậy, Quyết nắm lấy tay Ngọc, kéo cô ra khỏi cửa sổ. Ngọc lúc này tuy chưa hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng thấy con vật gầm gừ như thế, mà thấy Quyết hành động quyết liệt như vậy, đoán là có sự chẳng hay nên cũng nương theo lực kéo của Quyết rồi nhún mình phi qua của sổ.

Hai người vừa phi ra ngoài thì Quyết không chủ động được, ngã nhào xuống đất, Ngọc nhanh nhẹn hơn đáp xuống đất được an toàn, nhưng vừa lúc đó, con thú chồm đến phía sau, nó bị vướng vào bậu cửa sổ nên cú vồ của nó chỉ sượt qua tấm lưng đẫm máu của Ngọc có một tấc.

Cả hai người cả kinh nhổm dậy chạy thẳng về phía trước. Nguyên là có một bức tường rào trước mặt nhưng một là xây không cao lắm, hai là trong lúc lâm nguy, cả hai đều dùng hết khả năng mà nhảy vọt lên nên vượt qua được một cách dễ dàng. Ở phía sau, con hổ cũng phóng mình đuổi theo.

Quyết và Ngọc lao thẳng vào trong rừng, cứ nhắm trước mặt mà chạy, cũng chưa có kế hoạch gì, trước mắt chỉ mong sao không bị va vào cây mà ngất đi. Con hổ đuổi sát theo phía sau.

Thường thì loài hổ có khả năng chạy rất nhanh, hơn hẳn con người, vậy nên nếu đã bị hổ đuổi thì hầu như nạn nhân nắm chắc cái chết. Nhưng con hổ ở đây vẫn còn chạy bằng hai chân vì chưa biến hóa hết nên khả năng chạy vẫn còn chậm chạp, vì thế mà không đuổi kịp hai người.

Hai bên cứ như thế, một bên đuổi một bên chạy một hồi lâu, mặc dù hổ không đuổi kịp người nhưng chạy được một quãng dài như vậy cơ thể mới suy nhược dậy của Quyết cũng không thể tránh khỏi sớm xuống sức. Ban đầu, khoảng cách còn xa, sau thì khoảng cách này ngắn dần lại, cuối cùng, chỉ còn cách nhau hơn một tầm với.

Đang lúc hiểm nguy như thế, cả hai người đột nhiên thấy phía trước leo lét một đốm lửa. Khu rừng này vốn dĩ hoang vắng, sao tự nhiên trong đêm lại có ánh lửa đơn độc như thế được? Tuy nhiên, lúc bấy giờ cũng không thể suy nghĩ được nhiều hơn, cả Quyết và Ngọc cùng không hẹn mà chạy về phía hướng đó.

Bấy giờ Quyết sức vẫn còn yếu, chạy thêm được mấy bước nữa thì vấp phải mô đất, ngã nhào. Con hổ thấy thế chực lao vào Quyết. Bấy giờ Ngọc chạy bên cạnh liền đạp chân sang ngang, hụp người xuống đất, lăn ngang một vòng, cùng lúc ôm lấy Quyết. Hai người cùng nhau lộn được mấy vòng trên mặt đất. Con hổ vì thế cũng vồ hụt mất.

Hai người lồm cồm bò dậy thì con hổ đã lấy lại thế, lao vào cả hai một lần nữa. Quyết và Ngọc lại chồm dậy, mỗi người tách về một hướng, nhảy ra một bước, con hổ lại vồ hụt.

Có điều, lúc này con hổ đã gần hai người lắm rồi, chỉ trong sớm muộn, cả hai sẽ bị nó xơi tái. Trong lúc hoảng hốt, Quyết vẫn kịp nhìn thấy một ngọn đèn nhỏ. Ngọn đèn này chính là ánh lửa mà hai người nhìn thấy khi ở xa. Bên cạnh ngọn đèn có một bóng người quần áo lấm lem đang ngồi xổm, dường như người này ngạc nhiên pha cả kinh hãi lắm bởi đang khi không lại có hổ dữ đuổi người ở đâu hiện ra.

Nhưng Quyết và Ngọc còn kinh hãi hơn. Bởi lúc


Insane