
Bí Mật Về Sự Liên Hệ Giữa Chó Và Các Linh Hồn
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:18 17/12/2015
Lượt xem: 1341872
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1872 lượt.
này, cạnh cái đèn dầu nhỏ bé kia là một cái hố, cái hố này sâu khoảng một ngũ[1'>, chiều rộng chiều dài vừa đúng một chiếc quan tài, vì quả thực, đúng là có một chiếc quan tài đang nằm vừa vặn trong cái hố đó.
Cái quan tài này không có nắp, chỉ thấy bên trên miệng hố có một miếng ván, do tối không nhìn thấy rõ nhưng có thể đoán chắc mười phần là nắp quan.
Trong lúc hoảng hốt, cả Quyết và Ngọc đều không thể không giật mình kinh hãi. Thì ra dưới ánh đèn leo lét của ngọn đèn, trong quan tài lộ rõ thân hình của tử thi đã được khâm liệm rất chu đáo, cẩn thận. Khuôn mặt người chết xám đen mà quắt queo lại một cách dị thường, ánh đèn vàng vọt càng làm cho khuôn mặt này càng thêm kinh dị.
Trên tay người ngồi bên ngọn đèn vẫn còn cầm một vật đen đúa.
“Đào trộm mộ” Quyết thầm nghĩ.
Nguyên là từ xưa đã có chuyện đào trộm mộ người chết để ăn cắp đồ tùy táng, những chuyện này dân gian ai cũng biết, cũng khinh bỉ những người làm nghề này, coi nó như một nghề thất đức. Nhà Quyết làm nghề khâm liệm, hiển nhiên những chuyện liên quan đến cái chết mà lại ly kỳ như thế thì thường được mang ra bàn bạc chuyên môn nghề nghiệp một cách sâu sắc.
Nhưng lúc này, Quyết và Ngọc không có thời gian để xem xét sự kinh dị kia, mà phải lo thoát khỏi nanh vuốt con hổ này đã. Thế là hai người cứ lăn lộn mà tránh, hổ cứ mặc sức mà vờn. Xem thế cuộc thế này, đủ biết chỉ trong chốc lát nữa thôi, hai người sẽ nằm gọn trong bụng hổ.
Bấy giờ Ngọc tránh hổ, lăn một vòng đến chân người kia. Người kia nhanh tay nằm lấy tay Ngọc. Bấy giờ Ngọc ngảnh mặt lại mới thất kinh, giật mình ra thực mạnh. Nhưng người kia ta vẫn nắm chặt lấy tay Ngọc, ra hiệu cho Ngọc đừng gây tiếng động.
Lúc đó, Ngọc chỉ cách con hổ chưa đến một trượng. Tưởng chừng sẽ chết đến nơi, nhất thời cũng không dám cử động nữa được mà chỉ đứng im.
Nào ngờ con hổ dường như không thấy Ngọc nữa, nó khịt khịt mũi tìm kiếm, rồi dường như không thấy con mồi đâu, nó lại quay ra nhìn Quyết.
Lúc này Quyết nhìn thấy sự lạ lùng như vậy, liền cũng thử đứng im. Con hổ bèn quay cả người lại, tiến về phía Quyết. Quyết tự nhủ, Ngọc đứng im cũng không thấy bị con hổ ăn thịt, có lẽ hắn đứng im cũng sẽ qua được kiếp nạn này chăng? Thành ra đã quyết ý, đứng im không nhúc nhích.
Con hổ lúc này không ham vồ mà từ từ tiến lại phía Quyết. Quyết vẫn đứng im lặng lẽ, từng giọt mồ hôi trên trán chảy xuống mắt cay xè. Đột nhiên có tiếng nói:
– Bắt lấy.
Tiếng nói này là tiếng nói của người bên cạnh mộ. Hắn vừa nói vừa vung tay vứt cho Quyết một vật đen đúa, Quyết theo phản xạ đưa tay cầm lấy vật đó. Quyết vừa chạm tay vào vật đen đúa ấy thì nhận ra ngay, đó là bàn tay người chết.
Thì ra Quyết dù ít tuổi nhưng cũng có rất nhiều kinh nghiệm khâm liệm, những người làm việc này nhiều, mỗi ngày đều chạm vào cơ thể người chết, thành ra có cảm giác rất rõ với tử thi, chỉ cần chạm qua thì cảm nhận được ngay.
Quyết vừa cả kinh vội thả tay ra thì người kia quát khẽ:
– Nắm lấy, muốn chết à?
Quyết thấy vậy cũng không còn cách nào khác mà phải nghe theo. Tình hình bấy giờ, cả ba người cùng kinh hãi nắm lấy tay nhau, con hổ ngay bên cạnh họ. Cả Quyết và Ngọc đều đinh ninh lần này chắc chết, nhưng một là cũng không còn sức mà chạy, hai là như người chết đuối, đang lúc chạy vô vọng như thế, mà có người chỉ cho phải làm thế nào, bèn răm rắp làm theo.
Con hổ lúc này cứ từ từ tiến dần đến trước mặt ba người. Người ở bên mộ khẽ thì thầm:
– Im lặng.
Bấy giờ con hổ chỉ còn cách Ngọc có vài tấc, nó đưa mũi lên ngửi ngửi trong không khí. Ngọc đoán nó sẽ đớp một cú rất nhanh nên tập trung cao độ, chờ nó cắn thì lập tức lách người sang một bên.
Nào ngờ con hổ đánh hơi một lúc thì lại đi gần về phía người bên cạnh mộ, nó cũng đánh hơi một lúc rồi quay sang hướng khác như tìm kiếm. Nó tìm kiếm hồi lâu, như thể rất tiếc nuối vì đang nhiên đánh mất con mồi ngon.
Con hổ xem xét một hồi thì lại quay ra đánh hơi cỗ quan tài, Quyết cả kinh, chỉ sợ con hổ ăn luôn cái xác này thì chẳng khác nào cái cảnh tượng nó ăn tươi nuốt sống người trong hầm hôm nọ, chỉ khác là hôm nay cảnh tượng này sẽ diễn ra ngay cách hắn không đầy một thước, có lẽ trời đã sắp đặt để hắn phải thấy những cảnh dã man này chăng?
Đang lúc hắn nghĩ ngợi như thế, thì có một tiếng sột soạt trong bụi rậm, con hổ lập tức quay phắt người, nhảy về hướng đó, tiếng động kia cũng gấp gáp hơn mà xa dần. Nghe tiếng động có lẽ là một con thú nhỏ nào đó, hiển nhiên, một cuộc đuổi bắt khác lại bắt đầu.
Bấy giờ ba người cứ đứng nắm tay nhau một hồi thật lâu như thế, tưởng như vẫn chưa hoàn hồn, hoặc đang cùng nhau tận hưởng cái cảm giác được cải tử hoàn sinh vậy.
Qua một hồi rất lâu, Ngọc thấy chừng để cho một gã không biết từ đâu tới nắm lấy tay mình thế này thực cũng khó coi, bèn giằng mạnh tay gã ra. Đột nhiên Ngọc giương mắt nhìn chằm chằm hồi lâu.
Rõ ràng lúc này chỉ có một mình Ngọc bên cạnh cái mộ đang bị đào nham nhở, k