XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

39 Manh Mối - P1 Mê cung xương - Full

39 Manh Mối - P1 Mê cung xương - Full

Tác giả: Rick Riordan

Ngày cập nhật: 22:47 17/12/2015

Lượt xem: 1341167

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1167 lượt.

khoái, ngồi khệnh ngườitrên những chiếc sofa căng phồng quá mức. Hai đứa đã cởi bỏ bộ y phục tang lễ-Ian mặc áo polo xanh da trời, quần màu bê và một đôi dép xẹp, còn Natalie Kabramặc chiếc đầm vải lanh màu trắng làm nổi bật lên làn da màu cà phê của nó. Đôimắt chúng long lanh như hổ phách. Hai đứa trẻ đáng yêu đến nỗi mọi cái đầu đềudồn về chúng, không hay ho lắm với một cuộc gặp bí mật.

“Hai đứa gây quá nhiều chú ý” Irina quở trách “Cầnphải xấu xí hơn kia”

Natalie Kabra cười phá lên “Chẳng phải như vậy khiếnchị tươi trẻ hơn sao, người họ hàng thương mến?”

Irina muốn cấu cái khuôn mặt của con choắt con mất dạynày bằng những móng tay tẩm độc của mình, nhưng ả vẫn giũ vẻ bình tĩnh “Cứ việcsỉ vả tùy thích. Chả nhằm nhò gì đâu”

“Phải” Ian nói “Chúng ta cùng có một chuyện cần giảiquyết. Nào, mời cô ngồi”

Irina cân nhắc. Ả phải ngồi cạnh Ian hoặc Natalie, và không nơi nàoan toàn cả. Thế là ả chọn cô trẻ. Có lẽ sẽ dễ khống chế hơn nếu xảy ra chuyện.Natalie Kabra mỉm cười và dịch sang một bên để Irina ngồi xuống.

“Chị đã xem xét đề nghị của tụi này chưa?” Ian hỏi

Irina không nghĩ về điều gì khác kể từ lúc nhận đượctin nhắn cách đây 2 giờ, được mã hóa dưới một thuật toán angorit dùng riêng chonhà Lucian.

Ả gật đầu “hai đứa có cùng kết luận như ta. Đầu mốithứ hai không có ở Boston”

“Chính xác” Ian tiếp “Chúng cháu đã nói ông bô bà bôthuê một chiếc máy bay riêng. Chúng ta sẽ bay trong vòng một tiếng nữa”

Thuê máy bay riêng kia à, Irina nghĩ thầm đầy phẫnuất. Ả biết cha mẹ hai đứa Kabra từ lâu. Cả hai là những nhà sưu tập nghệ thuậtlừng danh thế giới. Đã có lúc họ là những con người cực kỳ nguy hiểm và giàu cóđầy thế lực trong chi tộc Lucian. Giờ thì cả hai đã về hưu ở London và chả làm gì khác ngoài việc chămchút thái quá cho cậu ấm cô chiêu của mình. Họ cho Ian và Natalie thỏa sức dulịch rồi ký vào những tấm séc để trống chưa ghi số tiền mỗi khi chúng cần.

Hai đứa nhóc hỗn xược này quan tâm tới 39 đầu mối làmgì kia chứ? Với chúng, đó cũng chỉ là một chuyến phiêu lưu khác thôi mà. Irinalại có những nguyên nhân của riêng mình cho cuộc truy tìm kho báu này- lý do cánhân hơn rất nhiều. nhà Kabra quá giàu có, quá thông minh, quá kiêu hãnh. Mộtngày nào đó, ả sẽ thay đổi điều này.

“Vậy thì” Irina nói tiếp “Hai đứa sẽ đi đến đâu?”

Ian chồm tới, khép hai tay vào nhau. Trông nó khônggiống đứa trẻ 14 tuổi. khi cười, nhìn nó ma mãnh như một tay đã trưởng thành“Cô biết là đầu mối này có liên quan đến Benjamin Flanklin mà”

“Phải”

“Rồi cô biết hai đứa tụi cháu đang đi đâu và đang săntìm cái gì chứ”

“Cô cũng biết là” Natalie Kabra thì thào giọng hưngphấn “Chúng ta không thể để cho bí mật rơi vào tay ai khác. Cùng là người nhàLucian, chúng ta phải hợp tác với nhau. Cô cần đặt một cái bẫy”

Mắt Irina giật một cái, chuyện đó vẫn hay xảy ra mỗikhi cô căng thẳng. Ả ghét điều này, nhưng không sao ngăn nó lại được “Hai đứacó thể tự mình giăng bẫy mà” Ả nói

Natalie Kabra lắc đầu “Người ta sẽ nghi ngờ chúngcháu. Nhưng còn cô, cô có thể dẫn chúng đến cái chết”

Irina lưỡng lự, cố tìm một sơ sót nào đó trong kếhoạch của chúng “vậy cô đây sẽ được gì nào?”

“Chúng là nỗi đe dọa lớn nhất của chúng ta” Ian phântích “có thể chúng vẫn chưa nhận thấy điều này, nhưng rồi chúng sẽ nhận rathôi. Chúng ta phải khử chúng sớm. Như thế tất cả đều có lợi. hơn nữa, chị sẽcó toàn quyền sử dụng căn cứ nhà Lucian. Sau đó sẽ có lúc chúng ta đấu vớinhau. Còn ngay lúc này, hai ta cần tiêu diệt sự cạnh tranh”

“Và bọn Madrigal?” Irina thắc mắc

Ả nghĩ mình vừa nhác thấy một thoáng căng thẳng vụtlướt qua trên khuôn mặt của Ian, nhưng nó cũng chóng mất đi “Lần lượt từng kẻthù một, người họ hàng ạ”

Irina không thích phải thừa nhận điều này, nhưng quảlà thằng nhóc có lý. Ả kiểm tra lại các móng tay, làm ra vẻ tình cờ, để chắcchắn rằng từng mũi tiêm độc đều đã sẵn sàng.

“Hai đứa có thấy lạ không?” Ả từ tốn hỏi “Khi dữ liệucủa nhà Lucian có quá ít thông tin về Flanklin ?” Ả biết quá rõ bọn chúng đãđăng nhập vào hệ thống máy chủ của chi tộc, hệt như điều ả vừa làm.

Mắt Ian lóe lên sự bực dọc “Phải, lẽ ra phải có nhiều hơnthế. Rõ rang là Flanklin đang che giấu một điều gì đó.. kể cả đối với chínhngười trong họ của mình”

Natalie Kabra cười lạnh lùng với thằng anh “Một ngườiLucian không tin tưởng ngay chính họ hàng của mình- hãy thử hình dung xem”

Ian gạt nhận xét đó sang một bên “Than phiền về điềunày cũng không thay đổi được gì. Chúng ta phải đối phó với đám Dan và Amy. CôIrina, chúng ta có cam kết chứ?”

Cửa khách sạn mở ra. Một người đàn ông phục phịch mặcáo vest nâu bước ngang qua, hướng về phía bàn tiếp tân. Gã nom rất không tựnhiên, có thể là một tay bảo vệ hay một cảnh sát chìm nào đó. Có thể chẳng cóliên quan gì đến ba người bọn họ, nhưng Irina không chắc chắn điều đó. Chúng đãngồi ở đây quá lâu. Lâu hơn nữa biết đâu sẽ gặp nguy hiểm.

“Tốt lắm” Irina nói “Vậy ta sẽ là người giăng bẫy”

Ian và Nat