
Tác giả: Justin Somper
Ngày cập nhật: 22:50 17/12/2015
Lượt xem: 1341053
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1053 lượt.
à thành công nhất của Cate. Đó là phương cách ưa thích nhất của cô khi tấncông một tàu trung bình, như con tàu này, bao gồm 60 cướp biển, chia làm banhóm, mỗi nhóm lại chia thành 4-8-8. Mỗi cướp biển trong nhóm 8 người thứ hai sẽcặp với một người trong nhóm tám thứ nhất – làm phụ tá cho chiến binh nhiềukinh nghiệm và tài năng hơn. Hôm nay, Connor làm phụ tá cho Jez. Họ đã cùng làmviệc chung như một cặp trong tất cả những lần tấn công từ tám tuần qua. Connorđã học hỏi được rất nhiều từ người bạn tốt và cũng là thầy của nó.
- Các nhóm tám người thứ hai!
Đội trưởng của Connor hô lớn, và nhóm nó phóng qua “lời ước”tham gia cuộc chiến. Connor là người sau cùng. Nó nhớ lại lần đầu tiên, ChengLi đã phải thúc nó tiến lên. Bây giờ không còn Cheng Li, chính nó sẽ phải tựthúc đẩy mình. Hít sâu một hơi, Connor chạy qua “lời ước”, xông vào trận mạc.Bây giờ tất cả là bản năng, thời gian và chuẩn xác. Bây giờ Connor Tempestkhông chỉ mặc quần áo cướp biển, mà là cướp biển từ hồn tới xác. Khi bật lên tiếngthét, rút kiếm khỏi vỏ, nó cảm thấy máu sôi trong huyết quản. Nó cảm thấy thậtsự sống động.
Chạy xuyên qua cuộc hỗn chiến trên boong tàu hàng, Connor thấyJez đang vờn quanh hai thuỷ thủ tàu đối phương. Cả hai đều mặc đồ đen ngòm từ đầutới chân và đang vung lên hai cây kiếm cong với cạnh ngoài sắc bén. Nó nhận rađó là hai cây mã tấu. Được trang bị loại vũ khí này, chắc hẳn hàng hoá của contàu này phải rất quí giá. Lợi nhuận của cuộc chiến hôm nay sẽ khá cao.
Jez điềm tĩnh cười nói với Connor:
- Chào mừng lên tàu. Gặp hai bạn mới của tôi đi.
Thấy Connor lăm lăm kiến tiến tới, hai thuỷ thủ lập tức đầuhàng, buông rơi mã tấu xuống sàn tàu.
Jez tươi cười nói:
- Hai bạn quyết định rất tuyệt vời. Connor, canh chừng họ tạiđây. Mình trở lại ngay.
- Yên tâm.
Connor đứng vào vị trí sẵn sàng canh giữ hai hàng binh. Trậnđánh chưa kết thúc tại đây. Từng bị bất ngờ, nên nó biết chỉ một sơ xểnh nhỏ, kếtquả sẽ hoàn toàn đổi khác vào phút cuối.
Tuy nhiên nó cũng liếc vội qua boong tàu. Lợi thế có vẻ nhưđang nghiêng về phe nó. Mặc dù đối phương được trang bị tốt, nhưng hình như họkhông đủ kỹ năng chiến đấu. Cướp biển tàu Diablo dồn chúng vào thế phòng thủ, vớisự tung hoành của Jez khắp boong tàu. Thuỷ thủ tàu chở hàng bị dồn vào giữaboong, nhưng cây mã tấu loảng xoảng rơi xuống sàn như lá thông. Connor hãnh diệnđến nôn nao. Diablo, dưới sự chỉ huy của thuyền phó với – Cate – đã thật sự làmột cỗ máy chiến đấu tối ưu.
Connor nhìn vào mắt hai tù nhân. Bart đã từng bảo nó: “Phảiluôn nhìn vào mắt đối thủ. Đao kiếm có thể dối lừa, nhưng mắt thì không.” Quanhững trận đánh trước, nó đã biết cách đọc được sự sợ hãi trong mắt tù nhân. Vớinó, đây là việc khó khăn nhất. Bart và Jez bảo, sẽ quen dần với thời gian. Jeznói:
- Không sao hết. Cậu chỉ cần nhớ rằng: tù nhân của cậu cũngchỉ là một con người – như cậu và tôi – một con người có bạn bè, người yêu, giađình và những giấc mơ huy hoàng. Cho nên hắn cũng sợ chết. Vì vậy vấn đề là, cậukhông được sơ xểnh để hắn có thể trở lại cuộc chiến.
Connor đã là một cướp biển đủ kinh nghiệm để không cho phépchuyện đó xảy ra.
Thận trọng không để hai tù nhân lọt khỏi tầm nhìn, nó liếc vộiquanh boong. Có vẻ như cuộc chiến sắp tới hồi kết thúc. Cate và thuyền trưởngWrathe đang lượn quanh nhóm tù nhân quan trọng co cụm quanh vột buồm giữa tàu.Xa hơn. Connor thấy Bart và nhóm đại đao của anh ta canh giữ vòng ngoài. Tất cảđều nằm trong vòng kiểm soát. Chỉ còn một điều quan trọng: thuyền trưởng củacon tàu đầu hàng đâu? Ông ta – hay bà ta – là ai? Tất cả cướp biển đều trang phụcgiống nhau, không dấu hiệu phân biệt cấp bậc. Có thể nà, chính Connor đang bắtgiữ thuyền trưởng tàu này không?
Nó lom lom nhìn mặt hai tù binh khi tiếng thuyền trưởngWrathe vang lên:
- Thuyền trưởng, ra trình diện đi. Tàu của ông đã bị chiếm.Tôi – thuyền trưởng Molucco Wrathe của tàu Diablo – tuyên bố quyền quyết định đốivới hàng hoá của ông.
Không tiếng trả lời. Những câu nói của thuyền trưởng Wrathelơ lửng trên không như dư âm tiếng đại bác.
Jez đến bên Connor. Connor quay lại, tưởng gặp nụ cười của bạn.Nhưng vẻ mặt nghiêm trọng, jez thì thầm:
- Mình không thích vụ này. Không thích vụ này một chút nào.Quá dễ dàng.
- Dễ dàng không tốt sao?
Jez lắc đầu:
- Dễ và quá dễ là hai điều khác nhau. Có gì đó không ổn rồi.
Những lời nói của anh ta làm Connor run rẩy.
Thuyền trưởng Wrathe lại lên tiếng gọi:
- Ra trình diện đi, thuyền trưởng. Chúng tôi sẽ không gâythêm tổn thất gì, nếu chúng ta có thể mau chóng nhất trí mọi điều kiễn và… đổtài sản của ông vào đầy khoang tàu của chúng tôi.
Lần này có tiếng trả lời. Đó là tiếng chuông. Tiếng chuông củacon tàu chở hàng. Khi tiếng chuông kỳ lạ vang lên ba, rồi bốn, rồi năm lần, cướpbiển tàu Diablo ngơ ngác nhìn nhau, không biết chuyện gì đang xảy ra. Từ xa,Connor có thể thấy vẻ mặt Cate cũng hoang mang như mọi người khác.
Bây giờ Connor mới thực sự lo.