80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vụ án phòng thí nghiệm - Full

Vụ án phòng thí nghiệm - Full

Tác giả: Kevin Anderson

Ngày cập nhật: 22:47 17/12/2015

Lượt xem: 134957

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/957 lượt.

- Coi kìa!Một kẻ nào đó đã bẻ khóa cửa rồi dùng thanh gỗ che lỗ thủng để khách bộ hành không nhìn thấy.- Mulder, em nghĩ rằng trong trường hợp này, chúng ta có thẻ vào mà không cần phải có giấy phép lục soát.Theo nguyên tắc, Mulder hét to:- Cảnh sát liên bang, không được động đậy!Chỉ có tiếng vang của căn nhà trả lời anh.Trong nhà khong có nơi nào mà không bị lục soát.Tủ, ngăn kéo bị hất tung. Thảm lát sàn bị rạch tan hoang, tất cả những bìa sách cũng bị xé ra. Người ta không bỏ sót một tí gì.Scully lắc đầu:- Sẽ chẳng tìm thấy một ai đâu. Chúng ta đến quá muộn.Tuy vậy, họ cũng lục soát tất cả những căn phòng của ngôi nhà.Scully tự hỏi không biết kẻ nào đã phá phách như thế. Những kẻ khủng bố của nhóm sinh thái đã thiêu hủy phòng thí nghiệm DyMar, không có lý do nào để thù ghét luôn cả gia đình David Kennessy. Liệu Patricia và Jody có ở đây lúc chúng đến không?Mulder hình như đọc được ý nghĩ của cô, bởi anh thầm thì:- Chúng đã bắt cóc họ.- Vâng, hoặc giết chếtHọ quan sát tất cả các căn phòng. Scully cứ sợ mình sẽ phát hiện bà mẹ và cậu con trai miệng bị dán băng keo, bị trói, hoặc bị hạ sát với một viên đạn vào đầu.Nhưng họ không tìm thấy một ai.- Cần phải báo cho phòng thí nghiệm – Mulder nói. Chúng ta cần biết xem tên tội phạm hoặc bè lũ của chúng có để lại dấu tay trên các đồ vật không.Bởi một lý do không rõ, chúng đã lục soát kỹ càng văn phòng của bé Jody. Giường bị lật tung, đệm bị banh ra, đồ đạc bị tháo gỡ, đồ chơi bị phá phách.- Thô bạo và chính xác làm sao! Chúng không bỏ sót một tí gì! Scully thở dài.Mulder thu nhặt những cái gì còn lại của mô hình chiếc phi thuyền không gian ở trong phim “Ngày độc lập”. Đứa bé đã bỏ nhiều công phu để lắp ráp với niềm say mê.Mulder đứng dậy:- Âm mưu chống DyMar và cái chết của bác sĩ Kennessy xảy ra cách đây hai tuần. Chúng ta không biết bọn chúng tới phá phách nhà này vào thời điểm nào. Những người lối xóm không thấy có dấu hiệu nào bất thường.- Chú bé Jody đang ở trong thời kỳ trị liệu. Nó phải đi đi về về, nằm dài ngày ở bệnh viện, có thể đã rời khỏi tiểu bang đi New Yor để cho các chuyên viên khám bệnh. Như vậy xóm giềng phải biết ngôi nhà vắng người.Scully cúi xuống nhặt một chiếc máy bay nhỏ, cánh bị gãy. Một sợi dây nylon buộc vào đó. Có lẽ nó được treo trên trần nhà trước thảm kịch. Người ta đã mở cả cánh máy bay. Người ta muốn tìm cái gì?- Thôi được, chúng ta cần phải đi xem những gì còn lại của DyMar – Mulder nói.Scully nghĩ chắc bé Jody sợ lắm. Nó đã bị suy sụp bởi ung thư và biết chắc mình sẽ chết. Nếu người ta bắt cóc đứa bé ấy tức là người ta đã ngăn cản không cho nó được tiếp tục trị liệu. Đó là một tội ác!Scully đi theo Mulder đi vào bếp. Họ phải cẩn trọng để không giẫm lên những mảnh thủy tinh và những cốc tách ngổn ngang trên đất.Scully nổi giận:- Cần phải mở một hồ sơ mới về vụ này: đây là một vụ bắt cóc. Bé Jody chỉ còn vài tháng để sống. Nó phải được nhập viện.Mulder xem xét kỹ một cái tô bằng nhựa màu da cam để cho chó ăn. Người ta đã ghi tên nó: VADOR. Những thức ăn trong tô đã bị mốc meo.- Scully, cái nhóm người điên khùng ấy có thể bắt cóc Jody và Patricia, nhưng chúng làm gì với con chó? Nó ở đâu? Nếu nhiều ngày qua không được ăn, hiển nhiên nó phải sủa vang trước cái lạnh!Cô bạn anh cau mày:- Trừ phi chúng cũng bắt cóc cả con chó.Mulder gãi cằm:- Con chó? Nhưng tại sao lại bắt cóc nó?Giây phút im lặng.- O.K, chúng ta sẽ ghi thêm tên con Vador vào danh sách những người mất tích – Mulder kết luận. Vụ việc này chắc còn nhiều rắc rối.MỘT VÙNG QUÊ Ở OREGONThứ ba, 14h05Sẽ chẳng bao giò có ai tìm thấy họ, trong ngôi nhà nằm ở cuối những rặng đồi mênh mông của vùng Oregon hẻo lánh.Cô đơn, tuyệt vọng, Patricia và Jody cố gắng để không bỏ cuộc và để tiếp tục sống bình thường, hoặc chí ít cũng ra vẻ như vậy.Nhưng ngày lại ngày, nỗi sợ là thế giới của họ. Một cái bóng cây cũng làm họ giật mình. Tiếng động của đêm tối khiến họ khiếp hãi. Nhưng họ không có sự lựa chọn nào khác ngoài sự chịu đựng.Patricia đi về phía cửa sổ, vạch rèm ra và ngắm nghía bé Jody đang chơi với trái banh quần vợt. Nó ném banh vào bức tường bên ngoài. Patricia biết rõ ngôi nhà này. Chính nàng đã vẽ kiểu cho người cộng tác với chồng nàng: Jeremy Dorman. Xưa kia, nàng rất thích chốn này. Nhưng sự thể đã thay đổi. Và cảnh vật cũng vậy: nạn phá rừng không còn là một từ ngữ trừu tượng trong vùng này.Một chiếc máy bay vừa bay vụt qua. Patricia chăm chú theo dõi nó để biết chắc rằng nó không chup hình. Nang luôn phải đề phòng. Lo âu là chuyện thương nhật của nàng từ khi DyMar bị tấn công. Nhưng bé Jody thì vẫn kiên cường, dũng cảm… giống như khi người giải thích cho nó biết rằng nó bị bệnh bạch cầu.Với Patricia, những âm mưu, những kẻ sát nhân, tất cả những cái đó không máy quan trọng, bời không có gì có thể khủng khiếp hơn là nhìn thấy đứa con trai của mình chết…Jody lại ném trái banh nhưng không trúng tường. Trái banh lăn trong đám cỏ. Jody thích thú chạy theo nó lấy chân đá nó như một cầu thủ. Patricia dựa vào cửa sổ để nhìn thấy đứa bé rõ hơn. Từ sau tai ương, nàng không bao giờ r